Tới chơi nhà bạn

Tất nhiên bạn hi vọng rằng khi là một vị khách con bạn sẽ làm tất cả những điều bạn dạy nó ở nhà: ăn uống gọn gàng, nói làm ơn và cảm ơn, giữ giọng nói ở một mức độ trò chuyện dễ nghe.

Tôi sẽ không bao giờ quên sự nhẹ nhõm khi lần đầu tiên tôi dẫn con trai lớn của tôi chơi với một người bạn nhỏ, quan sát chúng lặn vào trong khối Duplo, nói tạm biệt và ra về. Điều đó giống như thấy mình đặt chân trên đất liền sau nhiều năm ở trên biển. Thời gian dần trôi qua, con của tôi sẽ hào hứng với bất kì đứa trẻ nào khác hơn là với tôi. Nhưng tất nhiên, nếu tôi muốn chắc rằng nó được thường xuyên mời đến nhà bạn nó chơi, nó sẽ là một vị khách tốt đáng tin cậy.

Những quy định căn bản:

 

  • Chủ nhà chào hỏi khách
  • Khách chọn cái gì để chơi trước
  • Vui vẻ với mong muốn của chủ nhà
  • Chia sẻ đồ ăn và thức uống
  • Tuân theo quy định trong nhà
  • Nói “Tạm biệt”
  • Cảm ơn chủ nhà và người lớn khi ra về.

Hãy nghĩ về điều này trong giây lát. Sẽ có vài đứa trẻ mà bạn miễn cưỡng phải cho chúng vào nhà, đúng không? Chúng chiếm hết cả đồ chơi mới, chộp lấy bánh bích qui và dùng ghế sofa như một tấm bạt căng để nhào lộn. Chắc chắn tôi sẽ không thường xuyên chào đón những đứa trẻ như thế, và tôi hi vọng con mình sẽ không cư xử như thế ở nhà người khác. Mặc dù vậy, vẫn có một mẹo nhỏ. Bởi vì tôi không thể đi theo để nhắc nhở chúng phải cư xử đúng mực nên phải chắc rằng các bé trai có phép lịch sự tối thiểu trước khi tôi để chúng chơi với nhau.

Cách duy nhất tôi thấy để đạt được mục đích này là quan sát và để ý một cách chủ động khi các bạn của con tôi đến chơi nhà và chắc rằng chúng có sự hợp tác với nhau. Và dĩ nhiên trong suốt thời gian đó, tôi đi vòng quanh và nhấn mạnh rằng chúng phải nói “Xin chào”, “Tạm biệt”, ” Cám ơn” trong các tình huống sau:

Chủ nhà chào hỏi khách

Bất kì ai dù người lớn hay trẻ con đều cảm thấy được chào đón hơn nếu bạn đến ngay cửa và nói “Xin chào”. Nếu bạn phải lôi kéo con bạn từ dưới giường lên chỉ để chào khách, vị khách của nó có thể sẽ có ý nghĩ khác. Ý kiến này không dễ truyền đạt cho một đứa trẻ ba tuổi, nhưng khi bạn nghĩ con bạn chạy nhanh đến cửa lúc bạn thân của nó đến, thì bạn sẽ thấy tuyệt làm sao. Đối với những đứa trẻ dè dặt hơn – hoặc những đứa trẻ đang chú tâm xây dựng một tòa lâu đài bên ngoài khu nhà – có thể cần được nhắc nhở rằng, cách đây gần 10 phút, chúng cứ hỏi bạn khi nào bạn chúng tới thì giờ người bạn đó đã ở đây thì chúng cần phải ra nói” Xin chào”.

Khách chọn cái gì để chơi trước

Với những đứa trẻ nhỏ, dĩ nhiên bạn không thể bắt chúng làm điều này. Bất kì mâu thuẫn nào cũng sẽ được giải quyết tốt hơn bằng sự thỏa hiệp hoặc sự xao lãng, hoặc bằng cách mà một đứa trẻ 4 tuổi gọi là “chơi cùng với nhau”. Nhưng bạn có thể giới thiệu khái niệm tôn trọng mong muốn của khách. Và tôi nghĩ một vài đứa trẻ năm tuổi có thể chơi trò cờ đam trước để làm một vị khách vui và sau đó sẽ chơi búp bê Barbie. Tuy nhiên trong những trường hợp như vậy bạn phải chắc rằng đứa trẻ chủ nhà có thời gian để chọn chơi trò gì nếu không nó sẽ có thể cảm thấy không công bằng

Khách vui vẻ với mong muốn của chủ nhà

Nếu bạn có thể thiết lập được cách chơi theo tuần tự và con bạn nắm vững quy tắc đó, thì chúng sẽ kiên nhẫn khi làm khách. Tôi biết hai quan điểm này rất khó khăn, và bạn thường sẽ thấy con mình khóc đi kèm với những lời phàn nàn: “Michael muốn chơi cao bồi nhưng con muốn chơi diễu hành”. Thành thật mà nói tôi không mong đợi sự phục tùng giữa hai mong muốn này, nhưng tôi nghĩ rất quan trọng để dạy và giữ chúng đối với bọn trẻ. Thỉnh thoảng tôi phải can thiệp để giúp bọn trẻ có được sư thỏa hiệp, nhưng vẫn để chúng tự nhiên ngay khi chúng có thể thương lượng và tình hình cải thiện tốt hơn sau đó.

Chia sẻ đồ ăn và thức uống

Người lớn phụ trách phân chia đồ ăn hoặc nước uống đối với trẻ độ tuổi mẫu giáo, nên đây là lúc phù hợp để dạy chúng bài học chia sẻ. Nếu Evan đang giữ kẹo Halloween và muốn ăn một trong số kẹo đó, hãy bảo Evan cho Henry một ít hoặc để dành sau này. Có lẽ chỉ còn lại ba khúc kẹo gừng nhưng cả Keisha và Laura đều muốn ăn. Do vậy mỗi em sẽ lấy một cái và một nửa của cái thứ ba. Chúng ta cứ thực hành bài học nhỏ này thường xuyên đến nỗi các em chấp nhận và có cách cư xử lịch sự với khách của chúng.

Tuân theo quy định trong nhà

Nếu gia đình Larkin cởi giày trước khi vào nhà thì khách của họ cũng vậy. Nếu họ dọn dẹp một món đồ chơi trước khi lấy cái khác ra, bạn đến chơi nhà họ cũng sẽ làm vậy. Và nhiều điều khác như thế nữa. Hầu hết những đứa trẻ nhỏ sẵn sàng nghe lời người lớn xa lạ, nên khi bà Larkin nói “Con phải ăn cây kem đó ở bên ngoài”,  Janie sẽ nghe theo. Ý kiến này đáng được đề cập đến mặc dù có trường hợp đặc biệt là con của bạn thỉnh thoảng chơi với người có phong cách rất khác của bạn. Những đứa trẻ ba tuổi thì đủ hiểu biết để hiểu rằng mọi thứ sẽ diễn ra khác biệt ở những nơi khác nhau.

Tiễn khách ra cửa và nói “Tạm biệt”

Xa mặt cách lòng là thái độ bình thường của những đứa trẻ. Vào lúc vị khách đứng trong phòng và mặc áo khoác, vị chủ nhà sẽ đang sắp xếp lại các khăn choàng cho vào hộp trang điểm. Cuộc ghé chơi nhà kết thúc và vị chủ nhà chuyển sang làm việc khác. Đi lại trong phòng khách và nói tạm biệt thì không thú vị lắm. Nhưng đó là phép lịch sự và khiến cho khách cảm thấy được quan tâm, thương yêu, vì thế trẻ nhỏ nên làm vậy. Thậm chí ngay cả khi chúng bị bố mẹ chúng bắt buộc.

Cảm ơn chủ nhà và người lớn khi ra về

Dĩ nhiên điều này thì dành cho khách. Và giống như phép lịch sự được đề cập ở trên, nó có thể sẽ không xảy ra khi không có sự thúc giục của bố mẹ. Thông thường khi con tôi nghe tôi nói:”Cám ơn vì đã mời Timo (hoặc là Willy) tới chơi”, thì chúng cũng làm theo. Nó là một chuyện nhỏ, nhưng đó lại là ấn tượng cuối cùng con bạn để lại đối với bố/mẹ/người giữ trẻ của chủ nhà, nên có rất nhiều tác động.

Tất nhiên bạn hi vọng rằng khi là một vị khách con bạn sẽ làm tất cả những điều bạn dạy nó ở nhà: ăn uống gọn gàng, nói làm ơn và cảm ơn, giữ giọng nói ở một mức độ trò chuyện dễ nghe. Tôi sẽ không nhấn mạnh những điều này quá nhiều dù tôi là người tán thành một cách kiên định việc dạy dỗ con trẻ cho những dịp không thường xuyên, ví dụ như ăn trưa ở nhà hàng với bà. Nhưng tôi nghĩ đó không phải là ý kiến hay để dạy trẻ khi đưa nó tới chơi nhà bạn và dặn:”Chắc rằng con sẽ nói làm ơn và cảm ơn với mẹ của Tina nhé”. Điều đó sẽ làm tăng mức độ lo lắng trong suốt thời gian chơi đó (ở đây chưa không bàn đến những gì tác động đến một đứa trẻ có vấn đề với chia cách). Khi tất cả đã được nói và làm thì sang nhà bạn chơi sẽ rất vui.

Viết một bình luận